Về mặt lý trí, Minh Oái tự nhủ đây là một xã hội pháp trị, một nam sinh cao lớn sẽ không dễ dàng xảy ra chuyện gì.
Nhưng về mặt cảm tính, cái sự nóng ruột trong lòng cô căn bản không thể kiểm soát. Rốt cuộc cô đã sớm ý thức được rồi còn gì?
Một người có thể giúp đỡ học sinh học ở Ngọc Kinh Thị, lại còn có thể ăn cơm ở nơi sang quý tấp nập như vậy, chắc chắn không phải người bình thường như cô tưởng phải không…
Tim đập nhanh hơn, trong lòng cô gái vẫn kháng cự, chậm chạp không chịu hé răng, nhưng vẫn mở điện thoại không ngừng gọi đi. Song mỗi lần đều không ngoại lệ, không ai bắt máy mà trực tiếp ngắt kết nối.
Kỳ Dữ bảo tài xế bật đèn, an tĩnh nhìn hành động của cô gái, nghe tiếng điện thoại không ngừng đổ chuông trong xe yên tĩnh, cũng không có ý định ngăn cản điều gì.
Động tác gọi điện thoại của cô gái ngày càng chậm, hốc mắt dần dần đỏ lên, đôi mắt hạnh long lanh lệ quang, khóe mắt cũng dường như có nước mắt chảy ra.
Kỳ Dữ chỉ cảm thấy trái tim mình như bị giọt nước mắt ấy làm bỏng, vừa đắng vừa chát. Anh mắt trầm xuống, bất kể cô gái có đồng ý hay không, lập tức vươn tay ôm cô vào lòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play