Giọng nói mềm mại cố ý mang theo vẻ hờ hững: “Anh có thể tự mình về.”
Cô dừng một chút, rồi tiếp tục: “…Hơn nữa, anh đừng gọi tôi là chị nữa!”
Rõ ràng trông anh ta phải lớn hơn mình chứ. Sao mặt dày đến thế? Từng tiếng chị như ma âm ám ảnh, Minh Oái chỉ cảm thấy mình đã mắc chứng sợ hãi chị (PTSD).
Minh Oái tự nhận đã thể hiện rõ thái độ xa cách, lạnh nhạt của mình, nhưng nam sinh trước mặt dường như không nhìn thấy vậy. Hắn nghe vậy mà vẫn đáp lời tự nhiên:
“Vậy không gọi chị nữa.”
Chỉ thấy khóe môi nam sinh nhếch lên, đôi mắt đen láy như mực ánh lên ý cười kích động, nói một cách đương nhiên: “Anh sẽ gọi thẳng là Oái Oái nhé.”
Oái, Oái Oái?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT