“Nếu nhàm chán, vậy đi cùng anh đến viện nghiên cứu đi.” Một viên nho trong suốt được đặt vào đôi môi khẽ hé của cô.
Quả nho là loại màu tím sẫm, được đôi môi hồng hào mềm mại của cô khẽ mím lại, tạo thành một đường cong trên làn da mềm mại.
Ánh mắt Cố Liễm thâm sâu thêm vài phần, anh thu hồi tầm mắt, thong thả ung dung giải thích: “Bên ngoài quá nguy hiểm, để em một mình đi làm anh có chút không yên tâm.”
Bị bất ngờ nhét một viên nho, Minh Oái theo bản năng mím môi. Cô đang định than phiền thì ngước mắt lên, chú ý đến thần sắc của người đàn ông trước mặt, trong lòng hoảng hốt, vội vàng ngậm quả nho vào miệng.
Bầu không khí lại trở nên có chút vi diệu.
Ánh mắt dán vào môi cô gái dường như nóng rực hơn hai phần. Minh Oái cũng có chút không dám đề cập chuyện ra ngoài làm việc nữa, ấp úng đáp lời rồi xoay người đi lên lầu.
Ánh mắt đuổi theo bóng dáng cô gái biến mất trên cầu thang, Tả Thiệu liếc nhìn Cố Liễm, có chút lười nhác xen lẫn bất mãn nói: “Cậu lại dọa cô ấy rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play