Nắm cổ tay nàng, hắn lúc này đi tới lưng, động tác bắt đầu trở nên nhẹ nhàng chậm chạp, nhưng nữ tử lại chẳng kịp hoàn hồn, đôi mắt vẫn hàm chứa nước mắt, bộ ngực phập phồng không ngừng, từng ngụm từng ngụm hít thở không khí.
Nam nhân mới vừa rồi còn mưa rền gió dữ tựa hồ lại lần nữa khoác lên chiếc mặt nạ văn nhã, động tác mềm nhẹ vuốt ve lưng nữ tử.
Mãi đến khi hô hấp thông thuận, nữ tử mới hoàn hồn, nàng ngước mắt nhìn nam nhân gần trong gang tấc, thần sắc kinh hoàng.
“Kỳ Vương……”
Hơi thở có chút hỗn độn, đôi môi mỏng ửng đỏ, khuôn mặt nam nhân vẫn ôn hòa như cũ, phảng phất không có gì khác biệt so với dĩ vãng.
Tiêu Dật Hiên lên tiếng, chặn ngang bế nữ tử còn chưa khôi phục sức lực lên, đi đến trước bàn, “Trước dùng bữa đã.”
Suy nghĩ dần dần tỉnh táo lại, đầu óc Minh Oái một mảnh hỗn loạn. Gần một ngày chưa ăn uống gì, nàng cũng cảm thấy đói bụng, nhưng nhìn bàn đầy đồ ăn hương khí bốn phía, lại chẳng có chút khẩu vị nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT