Sáng sớm hôm sau, đoàn người của Khương Thanh Tố lại tiếp tục lên đường. Đêm qua Khúc Tiểu Hà không ngủ được, cùng A Vũ chơi trò tết dây đến nửa đêm. Dây ấy là từ áo Chung Lưu mà tuột ra, tuốt mãi thành một sợi dài, tay áo bên phải của hắn thiếu mất một đoạn, hắn lại chẳng để tâm, dù gì hắn cũng chưa bao giờ mặc y phục lành lặn.
Vậy nên sáng ra, Khúc Tiểu Hà đã gối đầu trên lưng A Vũ ngủ say. Chung Lưu và Thẩm Trường Thích vẫn đi trước dẫn đường, Khương Thanh Tố và Đơn Tà đi sau.
Thực ra, giữa nàng và Đơn Tà còn cách hai người, nàng đi cuối, dõi theo bóng dáng Đơn Tà cách mình hai bước chân.
Tối qua, dưới ánh trăng, nàng chủ động đặt lên má hắn một nụ hôn nhẹ như chuồn chuồn lướt nước. Cũng vì vậy mà giờ đây nàng không dám nhìn thẳng vào hắn.
May mà Đơn Tà xưa nay ít lời, nàng cũng chẳng cần quá ngượng ngùng. Trong lòng nhủ thầm: dù gì thì hai bên cũng đã rõ lòng nhau rồi, thích hay không thích, đều đã tỏ, chẳng cần giấu giếm.
Đến gần chiều tối, cuối cùng họ cũng thấy bóng dáng thôn xóm. Đi suốt gần hai ngày, rốt cuộc cũng đến được đầu thị trấn.
Khương Thanh Tố nhìn thấy bên đường có tấm bia đá, khắc ba chữ Thanh Hà trấn. Nàng từng học qua bản đồ Đại Chiêu, biết Thanh Hà trấn thuộc địa phận Phiên châu, một châu có ba thành bảy trấn, Thanh Hà là một trong số đó, nằm gần Phượng Vĩ thành.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT