Khương Thanh Tố hỏi đến chuyện của A Vũ, Khúc Tiểu Hà chẳng có chút đề phòng nào, lập tức đáp:
“A Vũ rất đáng thương, hắn bị người ta đánh, chảy rất nhiều máu. Ta nói với phụ thân bảo người đừng đánh hắn nữa, phụ thân bảo để hắn đến nhà ta chơi cùng ta, rồi A Vũ ở lại luôn.”
Nói như vậy, thì ra A Vũ từng gặp họa, lại được cô bé Khúc Tiểu Hà cứu giúp lúc nhỏ, từ đó một lòng trung thành với nhà họ Khúc.
“Hắn chơi cùng con như thế nào?” Khương Thanh Tố hỏi.
“A Vũ biết hái hoa nhỏ, còn biết bắt bướm, bắt chim nữa!” Nhắc đến A Vũ, mắt Khúc Tiểu Hà sáng rực: “A Vũ biết bay đó, vù một cái bay lên mái nhà, rồi mang diều xuống cho ta. Còn còn nữa, có một lần kẻ xấu muốn cướp đồ của ta, cũng là A Vũ đánh đuổi bọn xấu đi.”
“Chuyện đó là lúc nào?”
“Là hôm qua! Hôm qua có rất nhiều kẻ xấu tới, họ muốn cướp đồ của ta, A Vũ bảo vệ ta.” Khúc Tiểu Hà nghĩ ngợi hồi lâu, hình như lại không chắc chắn lắm: “Hình như… là hôm qua, hay là hôm kia?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT