Quan binh hung hăng, chẳng chịu nhường bước.
Tay áo của Đơn Tà khẽ động, Khương Thanh Tố thấy vậy liền lập tức đưa tay giữ lấy ống tay áo của hắn, đối diện ánh mắt người kia, nhẹ nhàng lắc đầu, sau đó mới buông tay ra. Ống tay khẽ run lên, ngón tay thon dài như ngọc cầm lấy một khối lệnh bài hiện ra, phía dưới sợi dây đen treo một ngọc bội bạch ngọc chỉ to cỡ ngón tay cái, phía dưới đính tua rua màu lam, trên mặt ngọc khắc hoa văn tinh xảo.
Tên quan binh cầm đầu đang dẫn theo đám thủ hạ vây quanh nàng, thoáng nhìn thấy ngọc bội trong tay nàng, lập tức tung một cước đá bay tên lính đang kéo cánh tay đứa trẻ trong lòng Khương Thanh Tố, vội vàng cúi đầu khom lưng nói: “Chà, thì ra là quý nhân của phủ Tương Thân vương! Là tiểu nhân mắt mù! Mong quý nhân đừng trách tội!”
“Người quan trọng, chỗ này không có, sao không mau đi nơi khác tìm?” Khương Thanh Tố thu hồi ngọc bội nói.
“Phải phải phải! Các ngươi theo ta rời đi!”
Quan binh đến nhanh, lui đi cũng vội. Đợi người đi hết, Khương Thanh Tố mới thả tay, ném ngọc bội xuống đất, tức thì hóa thành một mảnh lá xanh.
Đám đông lập tức tản ra, người phụ nữ khi nãy bị cản ở ngoài không vào được nay thấy con gái mình bình an liền vội vàng quỳ xuống tạ ơn Khương Thanh Tố, không ngừng dập đầu: “Tạ ơn phu nhân đã cứu giúp! Tạ ơn phu nhân!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play