Khi Thẩm Trường Thích tìm được Khương Thanh Tố, bên cạnh nàng còn có một nam nhân nữa. Kẻ ấy diện mạo dữ tợn, tâm trạng kích động, như thể sắp nhào tới chộp lấy Khương Thanh Tố. May thay có Minh Hỏa hộ thân, Khương Thanh Tố không hề hấn gì, trái lại nam nhân kia bị hất ngã xuống đất.
Thẩm Trường Thích nhẹ nhõm thở phào, vội vã chạy đến. Hắn vừa bước vào lầu các, gió lùa theo vào, khiến lửa lớn bốc cháy càng thêm dữ dội, li.ếm sạch những bức họa treo trên tường, tám bức tranh đều bị thiêu rụi không còn mảnh vụn. Khương Thanh Tố nhìn bốn phía lửa cháy ngùn ngụt, rồi lại quay sang nhìn nam nhân đang phủ phục dưới đất, đối diện tám mặt tường, không ngừng lắc đầu như sắp phát điên.
Thẩm Trường Thích tiến lại bên Khương Thanh Tố, nhướng mày hỏi: “Chuyện gì đây? Kẻ này là…” Hắn cúi người nhìn một cái, thấy rõ diện mạo của người kia, liền bật thốt: “Chẳng phải là Lãng Tranh Ý sao?”
Khương Thanh Tố gật đầu: “Là hắn, nhưng hắn đã chết rồi.”
“Chết rồi?” Thẩm Trường Thích kinh ngạc.
Nam nhân kia đang không ngừng cố nhặt những mảnh tro tàn của bức họa dưới đất, nghe vậy thì đôi tay khựng lại, chậm rãi ngẩng đầu, ngơ ngác nhìn hai người, ngẩn ngơ hỏi: “Ai chết rồi?”
Thẩm Trường Thích thở dài, vỗ đùi than một tiếng: “Ngươi chết rồi đó!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play