Khi Khương Thanh Tố cùng mọi người đến gần phủ thành chủ, toàn bộ nơi ấy đã bị lửa thiêu cháy rực trời. Bọn nha hoàn, gia đinh đã sớm bỏ chạy tứ tán, chỉ còn đám gia đinh hậu viện tụ tập phía sau, cố gắng tìm nước dập lửa.
Trong phủ vốn có một hồ nhỏ, nhưng lửa quá lớn, đến cả nơi ấy cũng không thoát khỏi nạn, e rằng ngoài đám cá dưới nước, không còn sinh linh nào có thể trốn thoát.
Ánh lửa hừng hực bốc cao, may mắn thay, quanh phủ thành chủ không có dân cư sinh sống, bằng không tất đã liên lụy theo. Một vòng cây khô quanh phủ bị cháy đổ, đè sập tường bao, hợp cùng lửa bên trong, khiến nửa thành Liễu như sáng rực giữa đêm.
Trời mỗi lúc một lạnh, gió đêm thổi không ngớt, nhưng gần phủ thành chủ lại nóng đến độ người người đổ mồ hôi. Trán Chung Lưu ướt đẫm, hắn vừa lau vừa tiếp tục toát mồ hôi.
Một thùng nước to do mấy chục gia đinh khuân về từ xa, vừa đổ xuống liền bị ngọn lửa nuốt chửng, nếu không có mưa lớn từ trời rơi xuống, phủ thành chủ e rằng khó tránh khỏi bị thiêu rụi thành tro bụi.
“Ha ha ha… Hay lắm! Cháy đi! Cháy cho sạch!” Một giọng nữ vang lên, chính là Liên Cơ đang đứng không xa nơi hỏa hoạn, mồ hôi ướt đẫm áo cũng mặc kệ, nàng muốn đến gần hơn, để tận mắt chứng kiến nơi mình căm hận nhất hóa thành tro tàn.
“Ngươi là đồ điên! Đừng quấy rối ở đây nữa! Lát nữa ngã vào lửa rồi ai cứu được ngươi!” Một gia đinh đang chữa cháy thấy Liên Cơ, liền đẩy nàng ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play