Người vừa bước ra khỏi phủ thành chủ chính là đương kim thành chủ Liễu Thành – Lãng Tranh Ý.
Hắn vận một thân TSm màu lam chàm, tiết trời se lạnh nên khoác thêm một chiếc áo choàng lông viền. Người này tuy không phải là bậc tuấn mỹ khuynh thành, song ngũ quan đoan chính, khí chất lại phi phàm. Khi ánh mắt giao nhau với Chung Lưu, thần sắc không gợn chút tò mò hay kinh ngạc, chỉ nhàn nhạt như nước.
Chung Lưu lúc ấy mới nhớ tới lời dặn của Khương Thanh Tố, bèn mở lời: “Trong phủ các ngươi có tà vật không sạch sẽ, ta từng hành tẩu giang hồ trừ yêu bắt quỷ vô số, có thể vào phủ tra xét giúp một phen.”
Lãng Tranh Ý nghe vậy, khóe môi khẽ nhếch, cười nhàn nhạt: “Không cần đâu. Nếu thế gian này thực sự có quỷ, thì tốt biết mấy.”
Chung Lưu không hiểu, Lãng Tranh Ý bước xuống bậc thềm vài bước: “Nếu thế gian có quỷ, ta hy vọng nó đến tìm ta, dù chỉ là một hồn phách mỏng manh cũng được.”
Nói rồi, hắn sải bước rời đi, từ phủ bước ra hai gia đinh đi theo hai bên, ba người dọc theo con đường trước phủ thành chủ mà rời khỏi. Chung Lưu đứng ngây ra đó, chớp mắt, nhìn theo bóng lưng của Lãng Tranh Ý rồi gọi với theo: “Nhưng phủ các ngươi thực sự có vật khắc quỷ đó! Ngươi không muốn biết ai đã đặt nó vào sao?”
Đối phương hoàn toàn không để tâm, nhanh chóng khuất bóng nơi đầu đường. Chung Lưu gãi đầu, vẻ mặt ủ rũ trở về, nói với Khương Thanh Tố và Đơn Tà: “Hình như ta thất bại rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play