Khương Thanh Tố cứu được bà chủ khách điếm Trường Phong một mạng, nhưng rõ ràng đối phương không hề hay biết, bởi vậy chẳng những không có ý cảm kích, trái lại còn thấy nàng vướng víu chướng mắt. Bà ta hất khăn tay, bĩu môi một tiếng rồi xoay người bước thẳng ra hậu viện.
Lúc này, sắc mặt Thẩm Trường Thích và Chung Lưu chẳng khác gì nhau, chỉ là cằm của Chung Lưu không dài bằng Thẩm Trường Thích. Nhìn thấy cằm của Thẩm Trường Thích như sắp rớt xuống đất, hắn liền giơ tay vỗ một cái: “Thẩm ca! Dọa người ta rồi, thu lại đi!”
Thẩm Trường Thích thu cằm lại, Khương Thanh Tố tay vịn cầu thang, những ngón tay thon dài nhẹ gõ lên mặt gỗ, hơi nghiêng đầu liếc về phía Đơn Tà.
Đơn Tà nhìn chằm chằm khuôn mặt của Khương Thanh Tố, sắc mặt không đổi, cụp mắt rồi quay lưng, không đi về hướng hậu viện mà trực tiếp lên lầu. Khương Thanh Tố cũng bước theo. Đợi hai người họ rời đi, Thẩm Trường Thích và Chung Lưu mới dám thì thầm to nhỏ.
Thẩm Trường Thích: “Thế này là sao? Ta còn chưa viết xong truyện, bọn họ đã muốn thật tình rồi sao?”
Chung Lưu: “Sợ chết khiếp, hai chữ ‘Phu quân’ sao lại có thể được Bạch đại nhân gọi ra nhẹ nhàng uyển chuyển đến vậy?”
Thẩm Trường Thích hít một hơi: “Chẳng lẽ sau lưng ta, bọn họ đã có mối quan hệ không thể nói với quỷ rồi?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play