“Đại Chiêu ta nay đã bước sang năm Quang Vĩnh thứ mười hai, chư vị thử nghĩ xem, kể từ sau khi Nam Di giao chiến cùng triều ta ba năm liền rồi đại bại, đến nay có phải quốc thái dân an, nhà nhà cá thịt đầy mâm?” Người đứng trên đài cao vung tay hô lớn, bên dưới lập tức vang lên tiếng hò reo phụ họa: “Phải! Phải lắm!”
Người nọ mặc TSm, đầu đội khăn vải nhỏ, tóc mai điểm bạc, tay cầm cây quạt phe phẩy trong gió. Trời nóng bức vô cùng, bên dưới hàng hàng lớp lớp những người đang uống trà mát, đều là đến nghe kể chuyện. Cạnh nơi kể chuyện là một quán trà, ông lão kể chuyện, bà lão bưng trà dâng hạt dưa, lạc rang cho khách.
Mặt trời đã khuất sau núi, người ở lại đều là những kẻ say mê câu chuyện chưa muốn rời đi. Trà đã rót mấy lượt, ông bà lão cũng kiếm được kha khá.
Ông lão lấy quạt đập mạnh lên bàn rồi đứng bật dậy, cất giọng: “Chư vị có biết vì ai mà hôm nay chúng ta mới có thể sống những ngày thái bình thế này không?”
“Là nhờ Lạc tướng quân chứ còn ai! Nếu không có ông ấy đánh đuổi Nam Di, chúng ta sao được yên ổn thế này?” Có người đáp.
“Theo ta thì là Khúc Thái phó. Ông ấy học vấn uyên thâm, lại là thầy dạy thái tử, môn sinh của ông ta khắp triều đình, ngay cả huyện lệnh huyện ta cũng là năm ngoái thi đỗ từ môn hạ ông ấy.” Người khác tiếp lời.
Ông lão phe phẩy quạt cười hề hề: “Mấy nhân vật đó công trạng lẫy lừng người ta đã nói nhiều rồi. Nay lão phu muốn kể về một kỳ nhân, là người đã mất trước khi Nam Di rút về tổ địa — vị nữ tể tướng duy nhất của Đại Chiêu quốc — Khương Thanh Tố!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play