Thẩm Trường Thích ở lại tửu phường Nhất Túy Phương Hưu suốt ba ngày, đến một bước chân ra cửa cũng chưa từng.
Chung Lưu quanh quẩn mãi ở mấy con phố gần đó, dõi mắt nhìn cửa tửu phường, có thể thấy rõ Thẩm Trường Thích và Bạch Cầu vừa ăn lạc rang vừa uống rượu, lại còn thấy năm tên tiểu nhị vây quanh Thẩm Trường Thích học viết chữ, hắn cũng kiên nhẫn dạy từng người một, dạy xong còn được Bạch Cầu khen là “văn nhã, phong nhã”.
Chung Lưu đi tới đi lui rất lâu, trong thành có một nhà tổ chức hỷ sự, Bạch Cầu dẫn theo ba tiểu nhị đẩy xe rượu rời khỏi tửu phường. Trước khi đi, nàng nhờ Thẩm Trường Thích trông nom quán giúp. Nhân cơ hội đó, Chung Lưu mới dám lặng lẽ bước tới trước cửa, nửa thân người ghé vào, chân chưa dám bước qua ngưỡng, cất tiếng gọi: “Thẩm ca!”
Thẩm Trường Thích đang tựa mình trên chiếc ghế trúc chắn nửa lối ra hậu viện, thảnh thơi đón gió, ăn lạc giải nhiệt. Nghe tiếng gọi phía sau, hắn khẽ mím môi cười, chậm rãi đứng dậy, phủi áo rồi mới quay người đi về phía Chung Lưu.
Chung Lưu vừa thấy hắn liền nắm chặt tay kéo chạy một đoạn xa, lúc này mới hạ giọng: “Thẩm ca, huynh đang làm gì vậy?”
“Làm gì à? Ta đang ngủ trưa.” Thẩm Trường Thích đáp.
Chung Lưu nhíu mày, sắc mặt khó coi: “Không phải… ý ta là, sao huynh lại ngủ trưa trong tửu phường? Huynh còn nhớ mấy ngày trước ta đốt phù mời huynh từ Âm ty lên đây giúp ta không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT