Một trận gió lùa mở cửa sổ, kêu “két” một tiếng khiến người đang thiêm thiếp trên giường từ từ mở mắt.
Mành lụa mỏng bị gió từ ngoài cửa thổi tung, một đôi giày thêu màu hồng nhạt đặt bên giường. Một bóng đen áp xuống, người nằm trên giường vươn tay ra, cánh tay mảnh mai trắng trẻo lộ ra khỏi màn mỏng, đón gió đêm. Ánh trăng rọi xuống, bóng cây ngoài cửa sổ in lấm tấm lên tay nàng.
“Tiểu Uyển…” Lôi Nguyệt Nhược nhẹ nhàng gọi một tiếng, thấy không ai đáp, liền rụt tay lại, chậm rãi ngồi dậy nhìn ra ngoài màn, vừa khéo thấy một bóng người đứng cạnh bàn. Dáng người kia là nam tử, tuyệt đối không phải Tiểu Uyển, nàng cả kinh, định hét lên, nhưng lại nhìn rõ mặt người ấy.
Chỉ cần một ánh mắt, nàng đã nhận ra ngay: “Tô Cừu? Là chàng sao?”
“Nàng không thể ở bên Giang Nhu.” Bóng đen không tiến gần, chỉ lượn quanh bên bàn.
Tuy nửa mặt bị che, Lôi Nguyệt Nhược ban đầu còn chưa dám chắc, nhưng vừa nghe giọng nói, nàng đã nhận ra. Nàng không mang giày, lập tức chạy xuống giường đến gần bàn, nào ngờ vừa tới gần, bóng người kia liền biến mất.
Lôi Nguyệt Nhược ngã quỵ bên bàn, chính mắt thấy người trước mặt biến mất, vừa sợ vừa kinh hoảng, nhưng lời của Tô Cừu vừa nãy khiến lòng nàng vừa hổ thẹn vừa ấm ức.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play