Lôi Nguyệt Nhược đang đọc sách trong Vô Sự Trai, lúc nàng cùng Khương Thanh Tố đang thưởng trà thì nha hoàn hớt hải chạy tới. Vừa thấy tiểu thư vẫn bình an, nha hoàn mới thở phào nhẹ nhõm.
Những ngày trước, Lôi Nguyệt Nhược ở nhà sống chết không màng, trên dưới Lôi phủ đều dặn nàng phải chăm sóc kỹ càng, nếu để xảy ra chuyện gì, nha hoàn ấy cũng khó toàn mạng.
Khương Thanh Tố liếc mắt thấy nha hoàn rõ ràng đã yên tâm, trong lòng cũng hơi áy náy vì mình đã dối trá lừa người, nên không đùa giỡn nữa mà đợi uống xong bình trà rồi dẫn Lôi Nguyệt Nhược đi chùa.
Vân Tiên thành rất rộng, từ nam đến bắc ít nhất mất hai canh giờ, nếu đi xe ngựa thì nhanh hơn. Nhưng Lôi phủ cách Vô Sự Trai chỉ khoảng nửa canh giờ đường, vì vậy Lôi Nguyệt Nhược ngồi kiệu đến, nếu lại ngồi kiệu tới chùa thì e rằng thời gian sẽ kéo dài thêm nữa.
Trên đường, Khương Thanh Tố vừa dò hỏi Lôi Nguyệt Nhược về chuyện của Giang Nhu, vừa thuận miệng bịa ra vài câu chuyện. Dù sao nàng cũng là quỷ sai từng sống hơn năm mươi năm trong Âm ty, đối với một tiểu thư khuê các cả đời chưa bước ra khỏi cửa, đúng là khác biệt một trời một vực. Lời dối trá của Khương Thanh Tố kể ra, đến cả Thẩm Trường Thích tinh quái cũng chưa chắc nhận ra thật giả.
Ngôi chùa trong Vân Tiên thành có tiếng tăm ở cả vùng Chiết Châu, được xây dựng hơn trăm năm trước. Ban đầu là một vị đại sư từ chùa Đà Hoa ở kinh thành đến truyền đạo, lâu dần thì an cư lập nghiệp tại đây, bởi vậy chùa trong Vân Tiên thành này còn có tên gọi là Tiểu Đà Hoa Tự.
Chùa hương khói nghi ngút, tín đồ đến lễ Phật không dứt, ngay cả lúc trời tối, con đường trước cổng vẫn đông vui tấp nập.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play