Buổi tối khi pha sữa cho Kỷ Vưu Thanh, Kỷ Xảo Hà cũng pha cho mình và Hồng Lệnh mỗi người một cốc, cô bưng hai cốc sữa vào phòng, vừa lúc nhìn thấy Hồng Lệnh đang bóp sống mũi, vẻ mặt mệt mỏi.
"Vưu Thanh uống sữa xong ngủ rồi." Kỷ Xảo Hà tiện tay đặt một cốc sữa lên bàn, nhấp một ngụm nhỏ cốc sữa trên tay mình: "Sao vậy? Công việc không thuận lợi à?"
Đâu phải công việc không thuận lợi, là cổ phiếu thua lỗ quá nhiều tiền, Hồng Lệnh có chút rối bời, có lẽ trong lòng Kỷ Xảo Hà, trước đây mình chưa từng đi làm, gặp khó khăn trong công việc cũng là chuyện thường tình.
Hồng Lệnh cũng chỉ có thể thuận theo lời Kỷ Xảo Hà mà đáp: "Ừ, có chút rắc rối."
Kỷ Xảo Hà dùng cốc sữa che mặt, thản nhiên hỏi: "Tiền anh cho bạn mượn trước đây thế nào rồi? Số tiền đó cũng khá nhiều, không anh ấy phải đã hẹn thời gian trả anh rồi sao?"
Vừa nghe đến chuyện tiền bạc, thần kinh Hồng Lệnh liền căng thẳng, trên mặt vẫn phải giả vờ bình tĩnh, anh ta tỏ vẻ đáng thương: "Số tiền đó cũng nhiều, giục cậu ấy trả cũng không hay, nếu không lấy ra được, chẳng phải là ép người ta vào đường cùng sao, đợi thêm hai ngày nữa đi."
Kỷ Xảo Hà cụp mắt xuống, nhìn sữa trong cốc, lời này của Hồng Lệnh là đang ám chỉ chính anh ta sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT