Nguyễn Sương luôn biết rằng bố rất chú trọng đến hình tượng của mình. Dù sao mỗi lần đi họp phụ huynh cho cô, trên đầu của ông luôn xịt một lớp keo xịt tóc rất dày. Nhưng cô không ngờ bố lại chú ý đến hình tượng của bản thân nhiều đến vậy.
Nguyễn Sương liếc nhìn Trần Cương Sách: “Muốn cười thì cứ cười đi.”
Sắc mặt Trần Cương Sách vẫn rất nghiêm túc, từ đầu đến cuối luôn là dáng vẻ đứng đắn, không có bất kỳ ý cười nào: “Điều này chứng tỏ bố vợ tương lai rất quan tâm đến hình tượng của ông ấy trong lòng anh.”
“Ừ, anh cũng rất quan tâm đến hình ảnh của mình. Sáng nay còn thay đến tám bộ vest, không những vậy còn hỏi em xem bộ nào trông nghiêm túc, chững chạc và trầm ổn hơn.”
Nguyễn Sương nhớ tới sáng sớm hôm nay, cô được Trần Cương Sách bế xuống từ giường, ôm vào phòng thay đồ nhìn anh lần lượt thử từng bộ quần áo. Cô buồn ngủ đến không mở mắt nổi, anh thấp giọng dỗ dành: “Miên Miên, ngoan, cho anh ý kiến bộ trang phục nào trông chững chạc và tươm tất nhất, để bố mẹ em cảm thấy anh là người đàn ông đáng tin cậy. ”
Nguyễn Sương ngáp một cái, uể oải nói: “Nếu anh đi căng da mặt thì sẽ tốt hơn.”
“…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT