Nguyễn Sương cảm thấy Trần Cương  Sách thật khiêm nhường.
Bởi vì anh thích bị cô quấy rối tình dục. Nguyễn Sương nghĩ rằng anh sẽ nói “rất hưởng thụ” khi bị cô quấy rối tình dục.
Những thăng trầm trong lòng cô như cơn sóng trập trùng nhưng sẽ không để lộ ra ngoài mặt. Cho dù hiện tại nghe Trần Cương  Sách nói những lời này, cô cũng không có quá nhiều phản ứng, sắc mặt bình tĩnh, thậm chí trong lòng có khi bình thản như nước. Giống như đã ở bên anh một thời gian dài cô đã quen với sự mặt dày của anh và những thói hư tật xấu đàn ông thỉnh thoảng cũng bộc lộ.
“Giữa nam và nữ, đó không được tính là quấy rối.” Nguyễn Sương lại còn nghiêm túc uốn nắn lại anh, “Nếu phải dùng một từ để hình dung thì nhiều nhất được coi là say rượu hoang đường.”
Trần Cương Sách thích thú cong môi: “Quả thực rất hoang đường, em chưa từng uống rượu say nên mới hoang đường như vậy.”
“…”
“Anh khá thích em trở nên hoang đường một chút.” Anh chậm rãi nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play