Trần Cương Sách chắc chắn không đồng ý với việc rút lui. Anh đưa tay kéo chăn bông ra, Nguyễn Sương đang nằm trên giường, cố chấp nắm chặt chăn bông. Nhưng Trần Cương Sách vẫn thành công kéo được Nguyễn Sương ra khỏi chăn.
Đầu tóc cô rối bù, Trần Cương Sách vuốt lại mái tóc cho cô, cười thật sâu: “Đừng nói quá hai phút sẽ không cho rút lui, đã hơn hai tuần rồi, làm sao có thể rút về được nữa?”
“Em muốn rút lui.” Nguyễn Sương bị anh ôm chặt trong lòng, giãy giụa mấy lần, phát hiện mình không thể thoát ra được nên dứt khoát nằm trong vòng tay anh. Cảm nhận được cái ôm ấm áp của anh, cô còn chưa hoàn toàn tỉnh táo, trong cơn mơ màng buồn ngủ vẫn tranh luận với anh: “Kết hôn xong vẫn có thể ly hôn.”
“Ly hôn là sự đổ vỡ trong tình cảm. Tình cảm của chúng ta từng đổ vỡ sao?”
“Đổ vỡ rồi.” Nguyễn Sương mặt không biểu cảm nói.
Trần Cương Sách cười rất dịu dàng, cũng rất dung túng, ôn hòa dỗ dành: “Nếu vỡ rồi thì làm thế nào để sửa lại đây nhỉ?”
Dù cô có nói cái gì thì anh cũng không hề phản bác, giống như mọi điều cô nói đều đúng và anh chỉ có thể phụ hoạ theo. Giống như một quyền đấm vào lớp bông, lớp bông chạm vào êm ái và mềm mại. Giống như sự chân thành mà anh đối với cô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT