Hầu như ngày nào Trần Cương Sách cũng bận rộn gặp gỡ với đủ loại người.
Chú Lý thì có thể coi là khá tốt và dễ tính, còn những người khác thì đều xương xẩu khó bẻ gãy. Trong khoảng thời gian này, anh còn phải quay trở về Nam Thành một chuyến để hỏi thăm một số người có địa vị đã rút lui về tuyến hai từ lâu. Anh giữ thái độ khiêm tốn và đã cố gắng giấu kín chuyện này nhưng dù tiếng có nhỏ đến đâu thì nó vẫn lọt vào tai ông cụ Trần. Sau một cuộc điện thoại, Trần Cương Sách bị ông cụ gọi về bệnh viện.
Nhân mạch trong các mối quan hệ của họ giống như một cái cây đại thụ sum sê. Chúng được kết nối với nhau đầy phức tạp và nếu không cẩn thận có thể bứt dây động rừng. Nội tâm anh biết rõ mình đã lợi dụng mối quan hệ gia tộc vì những ham muốn ích kỷ của bản thân, điều này đã khiến ông cụ bất mãn. Nếu chuyện này xảy ra trước đây, anh chắc chắn sẽ bị ông cụ mắng rất nhiều. Chính vì vậy anh đã gọi cho Trần Tụng Nghi, bảo cô qua đó sớm hơn để làm cho ông cụ vui vẻ. Nhà họ Trần là một gia tộc lớn như vậy nhưng đến thế hệ của Trần Cương Sách chỉ có Trần Tụng Nghi là cháu gái nên ông cụ Trần đương nhiên rất chiều chuộng cô ấy.
Trần Tụng Nghi vô cùng bất đắc dĩ: “Hiếm hoi lắm mới có một ngày nghỉ, anh lại muốn em đến chỗ ông nội để nói chuyện đúng không?”
Trần Cương Sách: “Hôm nay không phải thứ sáu sao, nghỉ ngơi cái gì?”
Trần Tụng Nghi: “Có hai tài khoản hơn một triệu người theo dõi. Chị Miên Miên rất vui nên cho mọi người nghỉ một ngày, buổi tối mời khách và tổ chức tiệc mừng.”
Trần Cương Sách nghe được tin Nguyễn Sương đã về thì lạnh lùng cong môi: “Vừa lúc em được nghỉ nên đến chỗ ông nội đi. Từ lúc ông nằm viện em đến thăm ông được mấy lần?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT