Chỉ biết khi cậu nhìn thấy Tần Khương, nỗi nhớ như được lấp đầy ngay lập tức, cảm giác quen thuộc mỗi ngày đều thấy anh tìm lại trở về, vui mừng nhìn anh.
Thực sự mấy ngày qua cậu đều không thật sự vui, đơn giản là vì nơi này không có anh, Hoán Tri Tri muốn nhảy xuống xe đến gần để xem kỹ anh hơn.
Nhưng cái tâm tư này cũng chỉ có thể giấu trong lòng, bởi vì cậu không thể...
Đã hứa với bản thân từ bây giờ sẽ cách xa khỏi cuộc sống của anh, cậu không thể cứ thế mà dấng thân vào.
Vương Du Đông lúc này sáp lại gần Hứa Gia Hoán, bắt đầu làm quen, cậu vẫn ngồi im trên xe xem cậu ta muốn giở trò gì.
Chỉ nghe Vương Du Đông nói:" em tên là Vương Du Đông, rất vui được gặp các anh".
Hứa Gia Hoán chìa tay:" xin chào, tôi là Hứa Gia Hoán, là đội trưởng ở đây".
Nghe tới hai từ này, Vương Du Đông biết được thân phận của Hứa Gia Hoán thì hai mắt đột nhiên sáng rỡ, ngay lập tức cũng đổi giọng:" Hoán ca ca, anh là đội trưởng sao? Thật lợi hại".
Người lính chất phác như Hứa Gia Hoán liền bị Vương Du Đông thu phục, cũng hiếm khi thấy đội trưởng cười lớn.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT