Cường Tử gật đầu lia lịa, “Thật ạ! Em thật sự biết lỗi rồi!”
Cố Mộc ngẩng đầu nhìn sang Đàm Dực.
“Được rồi, lần này chúng tôi không truy cứu nữa.” Đón nhận ánh mắt cô, Đàm Dực bình thản nói, giọng lạnh, “Nhưng lần sau, nếu còn làm chuyện như vậy, thì không đơn giản thế này đâu.”
“Có thể em sẽ vĩnh viễn không gặp lại người nhà của mình nữa.”
Anh nói nhẹ nhàng nhưng đầy sức nặng.
Cường Tử nấc lên mấy tiếng, gật đầu lia lịa.
Cố Mộc liếc cậu bé một cái, xua tay, “Thôi được rồi, đừng khóc nữa, ăn cơm đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play