Tay cầm chai nước, Đàm Dực bật cười khẽ.
Cái dáng vẻ thẹn thùng của Tiểu đầu gỗ, thật sự đáng yêu chết đi được.
Anh giơ tay gõ nhẹ lên cửa, thấp giọng nói, “Anh về nhé?”
“Hửm?”
Trong phòng không có hồi đáp.
Nhưng anh chắc chắn, giờ phút này Cố Mộc đang dán sát tai lên cửa nghe trộm.
Anh ho khẽ một tiếng, giọng mang theo ý cười thấp trầm, “Ngủ ngon, Tiểu đầu gỗ ——”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT