Cố Mộc nhướng mày, khóe môi cong cong, như cười như không.
Cô khoanh tay trước ngực, thong thả nhìn Mạnh Tuấn Hi, vẻ mặt như đang nói, “Anh cứ bịa tiếp đi.”
Mạnh Tuấn Hi khựng lại, gượng cười hai tiếng, “Ừm… hơi phóng đại chút xíu, nhưng Đàm Dực thật sự mất nhiều máu.”
Nghe vậy, Cố Mộc thu lại ánh mắt, đi đến bên giường bệnh rồi ngồi xuống ghế cạnh đó.
Mạnh Tuấn Hi lập tức cảm thấy mình trở thành kẻ thừa, xoa mũi nói, “Tôi… đi vệ sinh một lát!”
Nói rồi lẻn ra ngoài.
Cánh cửa phòng đóng cái “Rầm”.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT