Cố Mộc và Đàm Dực đồng thời quay đầu, liền nhìn thấy trên chiếc bàn đối diện cửa trong căn phòng, đặt một bức di ảnh màu xám tro.
Mà luồng sáng kia, vừa hay chiếu đúng lên bức di ảnh, khiến gương mặt ông lão trong ảnh dưới ánh đèn trở nên càng thêm âm u rùng rợn.
Cố Mộc bước vào nhà.
Cô đưa đèn pin quét một lượt, trong phòng ngoài chiếc bàn đặt di ảnh thì không còn gì khác.
À không... còn có Mạnh nhãi con đang ngồi chồm hổm ở góc tường, ôm đầu run rẩy.
Chỉ một bức di ảnh thôi mà, đã sợ thành thế này sao?
Cố Mộc lắc đầu, quay sang nói với Đàm Dực, “Anh chờ ở cửa nhé, tôi vào lấy miếng ghép rồi ra liền.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT