Dân gian chỉ cần hành lễ nạp thái là đã có thể ký kết hôn thư. Ở một số nơi thô lậu, thậm chí còn đợi đến đêm động phòng đại hôn mới ký xuống hôn thư.
Đối với phu thê hợp lại, cũng không cần nhiều nghi thức ràng buộc. Có nơi chỉ cần đón dâu bằng kiệu đỏ là xong, có nơi thì trực tiếp theo phu quân về phủ, hiếm khi tổ chức lại đại lễ. Nay Mộ Nguyệt Sanh và Thôi Thấm muốn tái hôn, trước tiên lập lại hôn thư, cũng không tính là thất lễ.
Huống chi người chứng hôn lại là đương kim Lễ bộ Thượng thư, nội các Thứ phụ Phạm Ngọc Thanh. Phạm lão là bậc trọng thần đức cao vọng trọng trong triều, đủ thấy Mộ Nguyệt Sanh đã rất thận trọng.
Thôi Thấm chỉ liếc sơ qua tờ hôn thư dán viền vàng ấy, không xem kỹ nội dung, đã quay mặt đi nơi khác.
Mặt nàng ửng hồng, ánh mắt liếc ra cửa sổ, nhìn bóng cây lay động, môi đỏ chu lên rõ cao, cười lạnh:
“Ngài muốn lừa ta, mơ đi!”
Tóc đen dài bị một cây trâm ngọc kéo ra, để lộ chiếc cổ trắng mịn, bờ vai xương xương đỡ lấy lớp trung y màu tuyết, vóc dáng cân xứng hiện ra không sót điểm nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play