Trang điểm đã gần xong, Vân Bích vẫy lui các nha đầu, nhẹ giọng bước đến trước mặt Thôi Thấm, đưa lên một chén trà nóng.
“Cô nương, đừng nghĩ nhiều, chuyện hài tử không vội. Chỉ là… phu nhân bên kia...”
“Đừng gọi bà ấy là phu nhân.” Thôi Thấm lạnh giọng ngắt lời, ánh mắt mang theo tia lãnh đạm u trầm, phản chiếu ánh hồ long lanh, gợn sóng lăn tăn, sóng mắt cũng trở nên phức tạp.
Vân Bích hơi cứng người, đành bất đắc dĩ nghiêng người ghé sát bên tai nàng, hạ giọng nói:
“Ngài xem có muốn hay không thẳng thắn với Quốc công gia một lần? Để người có cái chuẩn bị trong lòng… Biết đâu Quốc công gia có thể vì ngài mà chống lưng?”
Nghe đến hai chữ “chống lưng”, đáy mắt Thôi Thấm khẽ gợn lên một tia mê mang. Không biết vì sao, nàng vẫn luôn không đủ tin tưởng rằng Mộ Nguyệt Sanh sẽ thật sự đứng về phía nàng. Ngay cả lý do, nàng cũng chẳng nói rõ được.
Lông mi dày rũ xuống, che khuất đôi mắt đen láy ấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT