Hôm sau, Thôi Thấm vừa tỉnh dậy, tinh thần so với trước đã kém đi ít nhiều. Quanh mắt nàng sưng đỏ, may mà Mộ Nguyệt Sanh đã không còn ở đây. Nàng vén chăn xuống giường, đi đến bàn trang điểm, Vân Bích nhìn thấy đôi mắt nàng đỏ như hai quả đào, trong lòng xót xa không thôi.
Da Thôi Thấm vốn trắng nõn mềm mịn, hễ bị chạm nhẹ cũng để lại dấu. Huống chi đêm qua nàng không biết mình đã khóc suốt cả đêm.
Thôi Thấm ngượng ngùng, giọng nói khàn khàn:
“Ngươi giúp ta che đi một chút, lát nữa ta muốn đi thăm lão phu nhân.”
Vân Bích vừa trang điểm cho nàng vừa nói:
“Lão phu nhân có sai người nhắn lại, nói thân thể không khoẻ, miễn thỉnh an sáng tối.”
Thôi Thấm lắc đầu, sắc mặt bình thản:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT