Lưu thẩm cười hớn hở, vừa đẩy Tô Linh và Lý Hàn Quang ra ngoài, vừa thuận tay nhét cho mỗi người một chiếc đèn thuyền giấy, trên mặt lộ rõ vẻ “ta còn không hiểu các ngươi sao”.
“Khách sáo gì với ta? Hai sư huynh muội mau đi đi, đến trễ sẽ chẳng còn chỗ tốt đâu. Sau này hai đứa các ngươi thành thân, nhớ phải mời thẩm đi uống rượu mừng đấy nhé.”
Tô Linh mang nụ cười gượng gạo nhưng vẫn lễ độ, bị Lưu thẩm đẩy ra ngoài. Nàng liếc nhìn Lý Hàn Quang vẫn cười vui vẻ, dưới ánh mắt đầy mong đợi của Lưu thẩm, chỉ đành đi về phía bờ sông.
Lý Hàn Quang bước theo, khóe môi khẽ nhếch: “Tô Linh, bọn họ đều nghĩ ta và nàng là phu thê chưa cưới.”
Tô Linh bật cười khẽ, thản nhiên: “Dù sao cũng sắp rời đi rồi, sao? Ngươi sẽ để tâm à? Ngươi nghĩ ta thèm chắc? Yên tâm, ta sẽ không nói với An sư muội của ngươi đâu.”
Niềm vui vừa dâng lên trong lòng Lý Hàn Quang lập tức bị dập tắt. Nghĩ đến An Như Yên, hắn liền cảm thấy ghê tởm như vừa nuốt phải ruồi.
Lúc này, bên bờ sông đã tụ tập đông đảo nam nữ trong thôn, có cả mấy phụ nhân dắt con trẻ tới góp vui, cảnh tượng náo nhiệt vô cùng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play