Hổ nhị thúc nghe thấy bên ngoài tiểu viện có người đến, liền cầm khăn lau tay, chạy ra mở cổng. Vừa mở cửa ra, chỉ thấy An Như Yên đang đứng đó, mặt mày tươi cười, phía sau còn có một nam một nữ đi cùng.
“Thúc thúc, ba người chúng ta đi ngang nơi này, muốn xin tá túc ba hôm, không biết có thể phiền thúc một phen chăng?” An Như Yên nhẹ giọng nói, giọng điệu uyển chuyển như nước.
Hổ nhị thúc gãi đầu, có chút ngại ngùng: “Cô nương, ở thì được thôi, nhưng nhà ta nhỏ, đã có hai người ở rồi, e là thêm ba vị nữa sẽ hơi chật đó.”
An Như Yên nghe vậy liền chau mày, cảm thấy bực bội. Bọn họ đến muộn, đã hỏi qua hầu hết những nhà gần chân núi, nhà nào cũng đã có người ở. Cứ tưởng căn nhà này yên tĩnh, chắc là còn trống, nào ngờ vẫn đến muộn một bước.
“Thúc thúc, bọn ta chỉ ngồi thiền ngoài viện thôi, sẽ không làm phiền ai cả.” An Như Yên cố chấp nói.
Hổ nhị thúc nghe xong, đành phải thở dài nhượng bộ: “Thôi được, mấy vị cứ gọi ta là Hổ nhị thúc. Nếu hai cô nương không chê, thì cứ ở trong viện cũng được, nhưng phòng thì hết rồi.”
An Như Yên nghe vậy liền vui vẻ cảm tạ, dẫn hai người còn lại bước vào. Vừa vào sân, ánh mắt liền rơi ngay vào Tô Linh đang ngồi nghỉ ngơi trong viện.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT