An Như Yên nghe xong lời của Bia Trung Quỷ, sau lưng lập tức toát mồ hôi lạnh, nàng có chút hoảng sợ.
“Sư phụ, nếu như trộm đi Định Linh Châu kia, có bị mấy vị trưởng lão phát hiện không ạ?”
Bia Trung Quỷ hừ lạnh một tiếng, giận không thể rèn thành thép mà quát:
“Lúc nào rồi còn lo mấy thứ đó? Chẳng lẽ bị phát hiện còn quan trọng hơn mạng ngươi chắc? Yên tâm, Định Linh Châu bị trộm cũng sẽ không lập tức gây ra đại loạn, vi sư sẽ giúp ngươi che trời lấp biển. Có điều... sau đó, ngươi phải dò xét tên Thẩm Cửu Thư kia một chút, lần này có khi chính là do hắn giở trò.”
An Như Yên nghe vậy thì thở phào nhẹ nhõm, ngay sau đó nghiến răng nghiến lợi nói:
“Sư phụ nói đúng! Đồ nhi đã đưa Linh Thứ Trùng cho hắn, vậy mà lại bị thứ đó cắn ngược lại, chuyện này rất có thể là do Thẩm Cửu Thư giở trò! Chính hắn hại ta!”
Thế nhưng nói xong, nhớ đến dáng vẻ hằng ngày luôn khúm núm cầu xin nàng của Thẩm Cửu Thư, An Như Yên lại bắt đầu tự nghi ngờ:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT