Tô Linh biết nếu mình biến mất thật, sư đệ nhất định sẽ hoảng loạn mất phương hướng. Nhưng khi thấy bộ dáng thất hồn lạc phách của Dung Uyên dưới nước, lòng nàng vẫn tràn đầy áy náy – tất cả đều tại tên xúc tu kia không biết giữ quy củ, còn dám đánh lén sau lưng!
Dung Uyên toàn thân ướt sũng, ngâm trong nước, đôi mắt mở lớn nhìn chằm chằm vào Tô Linh. Tô Linh đưa tay ra về phía hắn, ánh mắt tràn đầy đau lòng, giống như lần đầu tiên họ gặp nhau – khi đó, nàng cũng từng đưa tay kéo hắn lên từ hàn đàm lạnh giá.
“Sư đệ, mau lên đây.”
Tô Linh nắm lấy bàn tay Dung Uyên đưa tới – tay hắn lạnh băng, tái nhợt như ngọc, chẳng rõ đã bị ngâm nước bao lâu.
Sau khi kéo Dung Uyên lên đứng vững trên Luyện Ngục, Tô Linh vội truyền linh lực hong khô người cho hắn, vừa làm vừa nhẹ giọng trấn an: “Đừng sợ đừng sợ, sư tỷ chỉ vừa rồi bơi lệch sang chỗ khác một chút, nên mới…”
Chưa dứt lời, mắt nàng tối sầm, đã bị ôm chặt vào một vòng tay lạnh lẽo ẩm ướt. Dung Uyên siết nàng trong lòng, vùi đầu vào cổ nàng, cả thân thể cao lớn như muốn nuốt trọn nàng vào lòng. Tô Linh bị ôm cứng không nhúc nhích nổi, y phục cũng bị thấm ướt theo.
Tô Linh trợn tròn mắt, môi mấp máy mà không nói thành lời, linh lực trong tay cũng ngừng lại, hai má chẳng biết từ lúc nào đã đỏ bừng lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play