Hai người không biết đã trò chuyện bao lâu, mãi đến khi Nguyệt Huyền lưu luyến từ biệt, Tô Linh mới được “giải phóng” từ tay nàng ấy.
Nguyệt Huyền cứ như bị kìm nén đã lâu, hiếm khi gặp được một người có thể khiến nàng cởi mở bản thân, suýt nữa đem mấy mươi năm lời muốn nói trút ra hết. May thay, Tô Linh cũng là kẻ nhiều lời, hai người tâm đầu ý hợp đến lạ kỳ.
Càng trò chuyện, lại càng phát hiện cả khẩu vị lẫn sở thích đều tương đồng, lại đều là kiểu người ngay thẳng, không thích lòng vòng. Đến lúc chia tay, Nguyệt Huyền đã xem Tô Linh như tỷ muội khác mẹ, xưng hô cũng đổi thành “lão muội”.
Hai người hẹn hôm khác cùng đi ăn “Nhân Gian Tư Vị”, rồi Tô Linh vui vẻ quay lại học đường. Nàng còn kịp tiết học cuối cùng để sau đó về viện cùng sư đệ.
Vừa bước vào học đường, Tô Linh đã thấy có chút không đúng. Hôm nay chẳng ai đến hỏi nàng bài?
Tô Linh suy nghĩ một lát, rồi quay đầu hỏi vị đệ tử ngồi sau lưng:
“Câu hỏi ngươi hỏi hôm qua đã hiểu chưa?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT