“Hứ, đúng là đồ nhà quê chưa thấy qua bao giờ.”
Ngay khi Tô Linh còn đang cảm thán, một giọng nói vang lên. Nàng quay đầu nhìn, kẻ lắm mồm kia không ai khác chính là Mộc Thiên Cầm vừa rời đi trước đó.
Tô Linh bước tới, chẳng nói chẳng rằng liền giẫm mạnh lên chân Mộc Thiên Cầm một cái. Trong ánh mắt sững sờ của hắn, nàng nhàn nhạt mở miệng: “Đừng ép ta phải tát ngươi lúc tâm tình đang tốt, đại chất nhi.”
Mộc Thiên Cầm nhìn dấu giày đen sì nổi bật trên chiếc giày mới tinh của mình, sắc mặt liên tục biến đổi. Lúc bình thường với tính cách thiếu gia của hắn thì đã sớm nổi giận, nhưng khi đối diện ánh mắt cảnh cáo của Tô Linh, cơn giận lại không hiểu vì sao bị đè nén xuống vài phần.
“Không nói thì thôi, giẫm giày người khác làm gì! Nữ nhân hung dữ!” Hắn trừng mắt lườm nàng một cái, giận dữ bỏ đi.
Không xa có vài đệ tử Điểm Thương Tông vừa vặn nhìn thấy cảnh này, cằm suýt rớt xuống đất. Bọn họ nhìn Tô Linh bằng ánh mắt đầy kinh ngạc lẫn hóng hớt.
Mẹ ơi?! Nữ tu tóc trắng kia là ai vậy? Dám giẫm giày thiếu gia Mộc gia mà vẫn bình an vô sự, chuyện này đúng là tin chấn động!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play