Mộc Thiên Cầm thấy Tô Linh bộ dạng ngông nghênh, ấn tượng đầu tiên liền chụp cho nàng mấy cái danh hiệu: mắt cao hơn đầu, tự phụ ngông cuồng, cuồng vọng vô tri.
Tô Linh tóc bạc dài, quả có vài phần tuyệt sắc, đáng tiếc xem ra là hạng đầu óc không dùng để suy nghĩ.
Mộc Thiên Cầm hừ lạnh một tiếng, không để nàng vào mắt: “Ta là thiếu gia Mộc gia, Mộc Thiên Cầm.”
Mộc Thiên Cầm?
Tô Linh thầm nghĩ, tuy nàng chưa từng nghe tên này, nhưng đại ca từng nói, Mộc gia hễ ai tên có chữ “Mộc Thiên” đều là huyết mạch dòng chính. Mà Mộc Thiên Cầm thuộc hàng hậu bối của đại ca Mộc Vân Dật, vậy cũng không lệch gì so với suy đoán của nàng.
Nghĩ vậy, nàng nhướng mày hỏi: “Ồ? Vậy ngươi là gì của đại ca ta, Mộc Vân Dật?”
Mộc Thiên Cầm nhắc đến Mộc Vân Dật thì giọng có phần kính trọng, nhưng nhìn Tô Linh lại đầy ác ý: “Thiếu chủ Mộc Vân Dật là thúc thúc của ta.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT