Thẩm Cửu Thư bị An Như Yên nhìn chằm chằm đến cả người khó chịu, hắn vừa mới len lén hỏi Lăng Hoài, Lăng Hoài cũng nhận được tin nhắn giống hệt từ An sư muội, nghĩ thế nào cũng thấy lại bị nàng tính kế thêm một lần nữa. Hắn do dự vài giây, cắn răng lắc đầu: “Đệ tử không tận mắt nhìn thấy.”
An Như Yên kinh ngạc trừng lớn hai mắt, vừa quay đầu liền thấy Lăng Hoài cũng khẽ lắc đầu.
Lăng Hoài lúc này đầu đau như búa bổ, lúc đến đây quả thực không thấy rõ gì, chỉ lo ôm đầu chịu đựng.
Một bên, Dung Uyên tuy không biết đầu đuôi, nhưng chàng vốn muốn nói là An Như Yên tự đâm vào kiếm của sư tỷ. Song sợ bản thân nói bừa lại gây rắc rối cho sư tỷ, cuối cùng đành ngậm miệng.
Càn Sơn trưởng lão không ngờ lại thật sự có người lên tiếng nói thấy được, trầm ngâm một lát rồi nói với Mặc Vũ: “Ngươi xem, có người bảo thấy, có người nói không, rõ ràng việc này có chỗ kỳ lạ.”
Ly Trường Thích không nhịn được mở miệng: “Càn Sơn sư thúc, ta cùng Lý Hàn Quang đều tận mắt nhìn thấy Tô Linh…” Hắn chưa nói hết câu đã bị Thần Nông trưởng lão cắt ngang, ông liếc mắt ra hiệu rồi hòa nhã cười nói với Mặc Vũ: “Lão phu thấy cũng chẳng phải chuyện lớn gì, chỉ là chút thương ngoài da. Nếu ngươi không yên tâm, lão phu cũng có thể ra tay trị liệu, không cần nổi giận thế đâu.”
Bắc Đẩu trưởng lão ôm kiếm, vẻ mặt đầy mất kiên nhẫn: “Thương ngoài da mà thôi, kiếm tu chúng ta khi luận kiếm bị thương còn nặng hơn thế nhiều. Bản tôn thấy chỉ cần uống một viên đan dược, hai ngày sau là khỏi, chuyện nhỏ xíu!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT