Lý Hàn Quang bước ra, lạnh lùng nhìn nam tu định ăn vạ kia. Tô Linh thấy có người đứng ra liền tiếp tục ẩn thân quan sát, tiện tay lấy ra một nắm hạt dưa.
Dù sao Lý Hàn Quang cũng đã ra tay, ván này xem như đã nắm chắc. Nàng chỉ cần ung dung ngồi xem là được, nếu Lý Hàn Quang không giải quyết được thì nàng sẽ ra mặt sau.
Nam tu kia thấy Lý Hàn Quang khoác y phục đệ tử nội môn Huyền Lăng Tông, giọng điệu khách khí hơn một chút, song vẫn cố chấp cứng cổ nói:
“Vị đạo hữu này, Huyền Lăng Tông là đệ nhất tông môn của Thiên Thần giới vực, biết bao ánh mắt đang dõi theo, đường đường là đại tông thì nên làm việc công chính rõ ràng, chẳng lẽ đụng hỏng đồ của ta mà lại để ta nuốt hận thiệt thòi sao?”
Trên cây, Tô Linh bĩu môi tên này còn bày đặt tâng bốc Huyền Lăng Tông, cứ như đội mũ cao cho người ta là người ta phải cam tâm chịu thiệt vậy?
Lý Hàn Quang nghe vậy, ánh mắt sáng quắc nhìn thẳng vào nam tu, trầm giọng:
“Đạo hữu nói vậy là sai rồi. Huyền Lăng Tông ta lấy thanh liêm làm gốc, là môn phái trọng nhân nghĩa, không phải vì là đệ nhất tông môn mới hành xử công chính, mà bởi vì đệ tử Huyền Lăng Tông từ trước đến nay đều lấy chính trực làm đầu. Nếu đạo hữu thực sự bị oan ức trên địa bàn Huyền Lăng Tông, chúng ta tự nhiên sẽ bồi tội và bồi thường, tuyệt đối không để đạo hữu chịu uất ức. Nhưng…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT