Tiêu Trạch nhìn vẻ mặt của Quý Lưu liền lập tức hiểu ra mình vừa lỡ lời. Hắn vốn chẳng hay biết biểu đệ lại khiêm tốn đến vậy, đến nỗi ngay cả đồng môn cũng không rõ gốc gác của hắn.
Hắn liếc sang Quý Lưu đang hơi căng thẳng, rồi lại nhìn sang vị cô nương tên Thanh Việt mà biểu đệ từng nhắc đến từ rất sớm, dường như cũng hiểu ra vài phần.
Xong rồi, cái miệng to của hắn lại làm hỏng việc rồi.
Thái độ của An Như Yên lập tức quay ngoắt một trăm tám mươi độ, không còn vẻ lạnh nhạt ban nãy nữa. Nàng đi đến bên cạnh Quý Lưu, tươi cười dịu dàng: “Thì ra Quý Lưu sư đệ lại là công tử của Quý tiền bối và Tiêu tiền bối mà ta luôn ngưỡng mộ, lại còn là đồng môn với ta, thật đúng là hữu duyên thiên lý năng tương ngộ.”
Nói xong, An Như Yên lại quay sang Tiêu Trạch cười nói: “Tiêu đạo hữu, đã như vậy thì chi bằng hai ta cùng ngồi lại với mọi người dùng bữa, ở đây toàn là người mình.”
Tiêu Trạch lâu rồi không gặp biểu đệ, vốn đang muốn thắt chặt tình thân, lập tức đồng ý. Hắn gọi người mang thêm hai bộ chén đũa, lại gọi thêm mấy món ăn, bàn vốn rộng rãi giờ phút chốc đã chật kín người.
An Như Yên cố tình ngồi sát cạnh Quý Lưu, rồi bắt đầu chuyện trò rôm rả, hoàn toàn coi Tô Linh và Thanh Việt như không khí.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT