Thẩm Cửu Thư vốn định nói gì đó, cuối cùng lại thôi. Hắn lấy ra một túi trữ vật đưa cho Tô Linh, ngữ khí đơn giản:
“Thẩm gia ta không giống Mộc gia có nhiều linh dược kéo dài tính mệnh. Tuy hiện giờ ngươi là tiểu thư của Mộc gia, thứ tốt chắc không thiếu, nhưng trong đây là một chút tâm ý của ta, xem như tạ lỗi chuyện hôm đó.”
“Bên trong có vài món pháp bảo, tuy hiện tại ngươi không thể sử dụng vì không có linh lực, nhưng con mèo của ngươi có, hẳn cũng dùng được. Ngươi cứ nhận lấy.”
Những thứ này vốn là chuẩn bị cho An Như Yên, nhưng về sau hắn lại thêm vào không ít đồ.
Thẩm Cửu Thư nhớ lại dáng vẻ kiên cường của Tô Linh hôm đó, sợ nàng tính khí cao ngạo không chịu nhận lời xin lỗi, bèn vội vàng nhét túi trữ vật vào tay nàng rồi xoay người rời đi.
Thật ra là hắn nghĩ quá nhiều. Ngay từ lúc hắn móc túi trữ vật ra, ánh mắt Tô Linh đã dính chặt lấy rồi. Đồ tốt của Thẩm gia, ai lại ghét cho được?
Tô Linh thấy Thẩm Cửu Thư đưa đồ xong liền rời đi, đang định quay về viện mở xem có bảo bối gì hay ho thì nghe hắn gọi lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play