Trần Phong bất đắc dĩ hỏi: "Cần phải làm thế à?"
Chung Lôi ngẩng đầu nhìn anh: "Vốn dĩ, tôi vẫn luôn chờ anh chủ động.
Dù sao thì trước đây anh cũng khá chủ động.
Anh thậm chí còn thông qua cổ áo mà nhìn trộm tôi cơ đấy.
Nhưng bây giờ tôi thấy rằng cứ tiếp tục như thế thì không được.
Tôi muốn viết một bản tình ca, vì vậy, tôi đã rất cố gắng để suy nghĩ về điều đó.
Nhưng dù có suy nghĩ tường tận đến đâu, tôi vẫn luôn cảm thấy mình chưa đủ rõ ràng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play