Trần Phong đứng dậy, lại rửa mặt thêm một lần nữa, lên giường, giang hai chân, nằm ngay đơ.
Sau khi nằm xuống, cơn buồn ngủ mà hắn cố tình phớt lờ lại nổi lên, Trần Phong lắc đầu nguầy nguậy.
Không mệt!
Mình không mệt!
Bất kể Phồn Tinh có nghe thấy hay không, hắn vẫn lẩm nhẩm phản bác.
"Chút vất vả này thì tính là gì? Dám xem thường người sao? Trần lão gia tôi đây chính là một hán tử mình đồng da sắt."
Khỏi phải nói, có lẽ là vì ngoài miệng thổi phồng trâu bò, thân thể cũng tin.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT