Lúc này, Trần Phong vẫn còn đang tập tễnh bước đi trong khu rừng mù sương.
Hắn không còn đặt câu hỏi về bản thân nữa, bởi vì hắn đã quên tên của mình luôn rồi.
Tất cả mọi thứ trong khu rừng đều trở nên yên tĩnh, bởi vì hắn đã quên tất cả những âm thanh mà hắn đã nghe thấy trong trí nhớ của mình.
Màn sương mù trước mặt hắn trở nên đen như mực, hắn không thể nhìn thấy những ngón tay của mình, không thể nhìn thấy bất cứ thứ gì, bởi vì hắn đã quên tất cả những hình ảnh mà thị giác của hắn từng thấy.
Mùi đặc biệt của mùn trong khu rừng còn sót lại cũng đã biến mất không còn tăm hơi, hắn đã quên cả khứu giác của mình.
Mồ hôi cùng máu trên đỉnh đầu chảy xuống khóe miệng, nhuộm đỏ môi, nhưng hắn không hề hay biết, vị giác cũng chẳng còn.
Cây cỏ và gai nhọn cào xước da hắn, nhưng hắn không hề cảm thấy đau đớn, hắn đã quên tất cả những xúc cảm mà cơ thể hắn từng cảm nhận.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT