“Để em chọn.” Mắt đen sáng ngời, Triệu Huyên cũng đứng lên, vội vàng kéo Doanh Chính đi ra ngoài.
Ôi chà, một thanh vũ khí đổi lấy Thủy Hoàng bệ hạ tự mình xuống bếp, lời to.
Được ăn món do vị vua duy nhất nghìn năm tự tay nấu, Triệu Đại Tiên cảm thấy mình lời to. Nhưng chờ khi Thủy Hoàng bệ hạ lật xem sách dạy nấu ăn mới toanh vừa đứng cạnh bàn bếp như sẵn sàng đấu với cả quân đội bên địch thì cô bỗng thót tim: Nấu ăn kiểu này có khi nào ra hương vị khác với mọi người, tràn ngập mùi giết chóc không?
Sau khi Triệu Đại Tiên nhìn mâm thức ăn nóng hổi nhìn không ra nguyên vật liệu, cái miệng thích ăn hơi khó mở ra nuốt vào.
Tạm chưa biết hương vị thế nào, nhưng xem hình dạng thức ăn rồi ngửi mùi thì không thua gì sa trường thảm khốc sau trận chiến.
Doanh Chính nhìn chằm chằm mâm thức ăn mình tự tay làm, chẳng chút xấu hổ vung mạnh tay: "Ăn cơm!”
“Anh có chắc là muốn em ăn cái này không?” Triệu Huyên có cảm giác tự bê đá đập chân mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT