Ngay khi Ngô Thư Dũng xuất hiện, anh ta lập tức cúi người hướng cô, cảm kích nói: “Làm phiền thiên sư rồi.”
Dọc đường đi anh ta nghe cô kêu mình, biết cô vất vả một ngày vì chuyện của mình.
Ngô Thư Dũng cứ nghĩ thiên sư này dù nhận tiền của mình thì cùng lắm chỉ tìm một nơi đàng hoàng để tùy ý chôn cất mình, không ngờ cô chạy suốt một ngày vì mình.
Triệu Huyên phẩy tay:
"Lấy tiền làm việc, phiền gì đâu. Nơi này không tệ, non xanh nước biếc, âm huyệt tuy không sánh bằng long huyệt, nhưng cũng không kém. Lúc sống ngươi không có con cháu gì nên không cần chôn ở nơi ban phúc cho đời sau. Cả đời ngươi cô độc lênh đênh, chuyện tiếc nuối nhất là không người thân không vướng bận. Ta chọn chỗ này cho ngươi tuy không thể ban phúc cho con cháu đời sau, nhưng cho người kiếp sau không lo áo cơm, gia đình hòa thuận, bù đắp lại tiếc nuối kiếp này.”
"Cảm ơn thiên sư tốn công” Ngô Thư Dũng thực sự biết ơn Triệu Huyên.
Trong cuộc đời anh ta, điều tiếc nuối duy nhất là anh ta không có người thân, không có chốn về, như bèo trôi nổi, kiếp sau được làm tròn tiếc nuối nên tất nhiên là rất biết ơn Triệu Huyên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT