Ở đây, các thi thể không được nhận lãnh đều là chết vì ngoài ý muốn mà không tra ra người thân. Sau khi chết, cơ quan công an sẽ cho đông lạnh thi thể ba tháng, nếu hết thời hạn vẫn không ai đến nhận thì cơ quan công an sẽ đưa xác đi lò thiêu để hỏa thiêu.
Nửa năm sau nếu vẫn không ai nhận lãnh tro cốt, vậy chờ qua năm sau vào lễ trồng cây sẽ rải làm chất dinh dưỡng cho cây non.
Âm hồn nói: “Ta tên Ngô Thư Dũng, năm nay hai mươi bốn tuổi, lớn lên trong trại trẻ mồ côi, ba tháng trước khi đang làm việc tại công trường thì té từ trên cao xuống, bị thanh thép đâm thủng người chết.”
Ngô Thư Dũng đã chết hơn ba tháng, khoảng thời gian trước anh ta còn ngơ ngẩn không thể phân biệt được sự sống và cái chết, cho đến ngày mùng tám Tết đi theo thi thể của mình đến lò thiêu mới đột nhiên tỉnh táo lại.
Ngô Thư Dũng biết mình đã chết, sau khi chết không được ai nhận lãnh. Anh ta không muốn chết rồi không có chỗ về, ở lò thiêu quan sát vài ngày rồi nhập xác người khác, muốn mượn thân thể người ta lo tang ma cho mình.
Không dám mơ xa nhưng ít nhất phải có một chỗ chôn.
Ngô Thư Dũng nhập xác xong, vừa bước ra lò thiêu thì bị nhân viên của tiệm nhang đèn này mời chào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play