Sau khi Thái Thượng Lão Quân nói xong, cuối cùng hóa thành một chút ánh sáng ngọc biến mất trong thức hải của Triệu Huyên.
Triệu Huyên liếc nhìn thức hải trống rỗng, khép mắt, khi lại mở mắt ra thì thần thức quay về.
Cô cúi đầu xuống, liếc nhìn quyển sách màu vàng trong tay, sau đó phất tay, quyển sách lập tức biến thành hư vô.
Cô mím môi cười khúc khích, nụ cười mỉa mai.
Số trời, biển số, tưởng cô ngốc à?
Lão Quân nghĩ cô sống mấy trăm năm ở trần gian là trò đùa sao?
Trước kia ở Thiên Đình, bởi vì thân phận của mình, cô không có nhiều giao tiếp, điều này dẫn đến suy nghĩ vô cùng đơn giản và thẳng thắn. Nhưng bây giờ, sau khi sống chung với Doanh Chính một thời gian, nếu cô không nhìn thấu được chút mưu tính đơn giản như vậy thì thật là sống uổng phí.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT