Xa cách một năm rưỡi, Triệu Huyên lại một lần nữa xuất hiện ở thị trấn Long Ngâm, người trong thị trấn thấy cô rốt cuộc quay về thì lục tục đến thăm, trò chuyện với cô.
Đặc biệt là mẹ của Khổng Ngọc Nhiên, nhiệt tình đến nỗi khiến trán Triệu Huyên nổi gần xanh, suýt đuổi người đi khỏi nhà. Nhưng bà thím này là mẹ của Khổng Ngọc Nhiên, nếu cô đuổi đi thì tới lượt Khổng Ngọc Nhiên tới cửa lải nhải, đến lúc đó hai mẹ con cùng ra trận, chắc chắn cô càng nhức đầu hơn.
“Ài, Tiểu Triệu, sao lần này cháu đi không để lại một lời nhắn? Làm mọi người sốt ruột muốn chết, may mắn Triệu Vũ nhà cháu còn ở đây, nếu không thì chúng tôi đều cho rằng cháu đã chuyển nhà. Dì Khổng nói cho cháu biết, thị trấn Long Ngâm chúng ta phong thủy tốt, người trong nghề của cháu gọi là phong thủy bảo địa, chuyển đi rồi không tìm được cái thứ hai!”
Mẹ Khổng gọt táo, tâm sự khuyên nhủ, lôi cả phong thủy bảo địa ra.
Bà ấy nhét quả táo gọt ngon lành vào tay Triệu Huyên, lấy quả táo khác ra khỏi túi gọt vỏ tiếp.
Nhà họ Khổng ở bên ngoài ngõ nhỏ của nhà Triệu Huyên, quan hệ của hai gia đình rất tốt. Con người của mẹ Khổng nhiệt tình, Triệu Huyên bỗng dưng biến mất hơn một năm làm bà ấy rất buồn, đã nhiều ngày cứ nhắc tới cô. Nếu không phải mỗi tuần ngày nghỉ Triệu Vũ luôn về nhà thì gia đình bà đều cho rằng Triệu Huyên im hơi lặng tiếng chuyển nhà.
Khổng Ngọc Nhiên còn làm quá hơn mẹ Khổng, đã đính hôn nhưng nhất quyết không chịu làm đám cướp, phải chờ Triệu Huyên về, lấy cớ là: Chờ Triệu Huyên tính ra ngày lành kết hôn của cô ấy, chỉ tin mỗi mình Triệu Huyên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play