Quý Thương ra tay chớp nhoáng, không để Lục Cẩm Trình có cơ hội phản ứng. Đến khi gã ta kịp nhận ra, thì cánh tay phải đã bị trật khớp. Lục Cẩm Trình rên lên một tiếng, mắt lườm Quý Thương đầy căm phẫn, nhưng rất nhanh đã mềm mỏng lại, gã ta biết ngay cả ba mình cũng phải nể mặt Quý Thương, bản thân không thể chống đối.
“Xin lỗi… Chủ tịch Quý, tôi sai rồi.”
Quý Thương thu tay về, vòng tay ôm eo An Du Bắc, lạnh giọng: “Người cậu nên xin lỗi là em ấy, không phải tôi.”
Lục Cẩm Trình liếc nhìn An Du Bắc, thầm nghĩ vị trí của cậu trong lòng Quý Thương thật không nhỏ. Không dám dây dưa, gã ta đành cất lời xin lỗi: “An Du Bắc, xin lỗi nhé. Cậu cứ xem như tôi nói linh tinh thôi, đừng để bụng.”
An Du Bắc vẫn giận lắm, bị mắng là hạng gái gọi thì làm sao dễ dàng bỏ qua được.
“Anh nói xin lỗi là tôi phải tha thứ cho anh à? Giả sử tôi đâm anh một nhát, rồi nói xin lỗi, anh thấy ổn không? Tôi không cần tha thứ, tôi không muốn.”
Cậu cố tỏ ra bình tĩnh, nhưng trong lòng thì bốc lửa, nước mắt cũng sắp tràn ra. Dẫu vậy, cậu vẫn cố nuốt ngược vào trong, không muốn để Lục Cẩm Trình thấy mình yếu đuối.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT