Vì sắp nhập học, An Du Bắc dậy từ rất sớm. Vừa mở mắt ra, suy nghĩ đầu tiên của cậu chính là: Cậu muốn ngủ thêm một tiếng.
Không, một tiếng là quá ngắn. Cậu muốn được ngủ đến khi tự tỉnh dậy cơ. Nghĩ vậy xong, An Du Bắc lại thoải mái nằm xuống.
Vừa chuẩn bị nhắm mắt lại, Quý Thương quỳ một chân lên giường, nhẹ nhàng lây cậu dậy: “Tiểu Bắc, dậy thôi.”
An Du Bắc nhắm mắt, thầm lẩm bẩm trong lòng:
[Mình chưa tỉnh. Mình đang ngủ. Tất cả chỉ là ảo giác.]
[Ngủ đi, ngủ đi, đàn ông mà ngủ thì không có tội. Dậy sớm cứ để người siêng làm, mình là cá mặn chính hiệu, mình phải ngủ.]
Quý Thương khẽ bật cười, véo nhẹ sau gáy An Du Bắc, thầm nghĩ đứa nhóc này đúng là biết bào chữa, đến cả lời bài hát cũng chế lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT