Lần cuối cùng ngủ cùng nhau là sau buổi đi chơi công viên giải trí, lúc Quý Thương xoa bóp chân giúp An Du Bắc giảm đau. Đã mấy hôm rồi chưa được ngủ bên cạnh anh… 
An Du Bắc bắt đầu thấy nhớ vòng tay ấm áp của Quý Thương. Dù trời đang giữa mùa hè, ngoài kia nóng bức phải bật điều hòa liên tục, cậu vẫn cứ thèm cảm giác ấm áp và an toàn đó. 
Cậu vốn quen sống một mình, ăn một mình, ngủ một mình, lớn lên cũng một mình. Giờ có một người bên cạnh, cùng đi cùng về, cậu bỗng thấy mình không thể rời xa được nữa. 
Muốn ngủ cùng Quý Thương – cảm xúc đó không diễn tả được bằng lời. Cậu hồi hộp chờ tin nhắn phản hồi, gặm ngón tay vì căng thẳng… gần như gặm sạch móng thì tin nhắn mới đến. 
[Tiểu Bắc, em đã trưởng thành rồi, không thể ngủ cùng tôi nữa. Không tiện đâu.] 
An Du Bắc như bị sét đánh. Từ trước đến nay, mọi yêu cầu dù nhỏ nhặt hay kỳ quặc, Quý Thương đều đáp ứng. Cậu luôn nghĩ mình là ngoại lệ, là người có đặc quyền. Nhưng lần này, hình như đặc quyền ấy hết hạn sử dụng rồi.
Cậu bắt đầu giở chiêu nũng nịu: 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play